Lúc này, ý cười trong mắt người đàn ông kia càng sâu hơn, ông ta cầm ly rượu lên, tiếp tục uống rượu, lần này ông ta uống cạn sạch ly rượu. Sau khi uống xong, ông ta nhìn chằm chằm vào Thẩm Kiều, lạnh lùng nói: “Con chó này, tôi cũng định đồng ý với nó là bỏ qua cho cậu, nhưng cậu tự đâm đầu vào chỗ chết thì đừng có trách tôi, Ngôn Thố, giết cậu ta!”
Ngôn Thố gật đầu: “Dạ, tiên sinh.”
Khoảng khắc tiếp theo, Ngôn Thố đi tới chỗ Thẩm Kiềm.
Nhắm súng vào giữa trán của Thẩm Kiều.
Xúc cảm lạnh lẽo lại hơi quen thuộc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây