Thương Dật Hàn khẽ mấp máy khóe môi, lãnh đạm nói: “Chú Ngô đã làm quản gia ở cái nhà này mấy chục năm, tất cả những việc chú làm đều vì cái nhà này cả, cháu sẽ không trách chú.”
“Cám ơn thiếu gia, chỉ là hôm nay thấy thiếu gia đối xử với Thiếu phu nhân như vậy, tôi hơi bị dọa sợ.”
Ánh mắt cuả Thương Dật Hàn trở nên âm trầm: “Cháu biết chú rất quan tâm đến cô ấy, chú cứ yên tâm đi, cháu sẽ không để cô ấy chết đâu.”
“Lúc trước, tôi chỉ cảm thấy thiếu gia ở bên thiếu phu nhân rất vui vẻ, Thiếu phu nhân là người đơn thuần, cũng rất đáng yêu. Chẳng biết từ lúc nào, tôi đã yêu thương cô ấy như con của mình, thiếu gia cần gì phải lảm như vậy chứ?” Chú Ngô đánh bạo hỏi, ông ấy thật sự không thể nào chịu đựng được nữa: “Cậu rõ ràng rất quan tâm đến Thiếu phu nhân, nhưng tại sao lại không nói thật lòng mình ra, hai người đều cứ quật cường thế này, đến bao giờ những hiểu lầm đó mới được giải quyết?”
“Hiểu lầm?” Thương Dật Hàn chợt quay sang nhìn chú Ngô, lạnh lùng nói: “Cháu đã cho cô ấy rất nhiều cơ hội để giải quyết những hiểu lầm này, cháu tin tưởng cô ấy, đến tận bây giờ cháu vẫn nghĩ cô ấy có nỗi khổ riêng. Nhưng mỗi một lần cô ấy lại muốn rời xa cháu, thậm chí cả nằm mơ cũng gọi tên của người đàn ông kia. Ông nội cũng đã xác nhận là cô ấy, cháu phải tự nhủ là hiểu lầm thế nào đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây