Úc Tiểu Noãn nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Đây là yêu cầu vô lý cuối cùng của em, xin anh hãy giúp em làm phẫu thuật, từ nay về sau em sẽ rời khỏi anh, sẽ không còn xuất hiện trước mặt anh, gây thêm bất cứ phiền phức nào cho anh, cũng không mang đến sự tổn thương và đau đớn cho anh nữa. Em sẽ hoàn toàn biến mất, không còn mối liên hệ nào với Thương thị nữa. Em cũng sẽ không trở lại giới giải trí, sẵn dàng làm một người bình thường, sống cuộc sống bình yên. Thương tổng, nếu không có em, tất cả mọi chuyện đều sẽ tốt hơn, em đã ký tên vào đơn rồi, anh cũng ký đi, sau này chúng ta cứ coi nhau như hai người xa lạ là được.”
“Em cầm tờ đơn ly dị này tới để ra điều kiện với anh?” Thương Dật Hàn khẽ gõ ngón tay lên tờ đơn ly dị, nắm chặt tay lại rồi từ từ buông ra, anh bật cười ra tiếng, đứng dậy đi về phía anh, ánh mắt tràn đầy giễu cợt: “Tại sao em lại nghĩ, anh sẽ đồng ý với em?”
Đây là sự tĩnh lặng cuả Thương Dật Hàn ngay trước cơn bão, Úc Tiểu Noãn cảm nhận được sự thay đổi trong cảm xúc của anh, nên cô hoảng sợ lùi về phía sau một bước, cúi gằm đầu nhìn xuống dưới sàn nhà: “Em biết anh không thích nhìn thấy em, có người phụ nữ như em ở bên cạnh, cả đời này anh cũng không được vui vẻ. Anh thích chị em đúng không, chờ em đi rồi, anh và chị ấy có thể danh chính ngôn thuận ở bên nhau, em sẽ không quấn chặt lấy anh nữa. Điều kiện tốt như vậy, chắc Thương tổng sẽ không có lý do gì để không đồng ý chứ?”
Chất giọng khàn khàn của cô không chịu nổi cách nói chuyện đanh thép lại của cô, cô kho khan mấy lần, giọng nói cũng trở nên khó nghe hơn.
“Em nói là em sẽ không quấn lấy anh nữa?” Thương Dật Hàn dùng tư thái nhìn cô từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt thâm thúy: “Ngoài thứ này ra, em còn có thể cho anh được gì nữa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây