“Đi thông báo với tiểu Tống mở xe, ngoài ra chú đừng có quản gì cả.” Thương Dật Hàn tỏ thái độ kiên quyết, người tản mát ra hơi thở lạnh thấu xương.
Không ai được làm trái mệnh lệnh của anh là điều bất di bất dịch trog nhiều năm qua, chú Ngô nhìn Úc Tiểu Noãn đứng sau lưng Thương Dật Hàn, dùng biểu tình cầu cứu nhìn mình, ông ấy chỉ có thể thở dài, không dám nói gì, lau nước mắt rơm rớm nơi khóe mắt, rồi xoay người đi thực hiện mệnh lệnh.
“Không, không, anh muốn làm gì, anh muốn dẫn em đi đâu?” Úc Tiểu Noãn rưng rưng nước mắt bất lực nhìn anh.
Anh muốn vứt cô vào trong núi, hay là, muốn dẫn cô đến bệnh viện thăm chị, rồi để cô nhìn thấy hình ảnh ngọt ngọt ngào ngào của hai người bọn họ?
Thương Dật Hàn quay sang nhìn cô, không nhịn được cười ra tiếng: “Em muốn rời khỏi cái nhà này còn gì? Được rồi, hôm nay anh sẽ thành toàn cho em, anh cũng muốn nhìn xem, hiện giờ ngoài Thương gia ra, còn nơi nào cho em đặt chân nữa, nữ thần quốc dân… tiểu thư Úc Tiểu Noãn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây