“Thương Dật Hàn, anh thả em ra.” Úc Tiểu Noãn nhìn chằm chằm vào anh, khàn khàn giọng nói, ánh mắt bình, nhưng lại bộc lộ sự quyết tuyệt và quật cường.
“Em nghĩ có khả năng đó à?” Thương Dật Hàn hỏi ngược lại côi: “Anh đã từng nói rồi, anh sẽ không chiều em giống như trước đây nữa, nếu em không nghe lời, anh sẽ giam em lại, giờ chỉ mới là còng tay thôi, chân của em vẫn được tự do đấy.”
“Thương Dật Hàn, anh là kẻ khốn kiếp!” Anh tỏ vẻ thờ ơ nói, như thể nhốt cô lại là chuyện đương nhiên, Úc Tiểu Noãn bị chọc giận, hét lên: “Anh có tư cách gì làm vậy! Anh làm vậy là vi phạm pháp luật!”
Thương Dật Hàn bật cười, nắm lấy cằm đang nhỏ nước của cô, nhìn thẳng vào mắt cô, thờ ơ nói: “Anh không quan tâm.”
Khoảng khắc ngón tay của anh chạm vào làn da của Úc Tiểu Noãn, Úc Tiểu Noãn ngửi thấy mùi nước hoa gay mũi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây