Nhưng khuôn mặt ông ấy vẫn nghiêm chặt như cũ, nhìn Úc Chi Tình, ánh mắt thâm trầm, thanh âm trầm thấp: “Ý của cha chính là, con và Tiểu Noãn đều là con gái của cha, từ nhỏ cha đã nhìn các con lớn lên, mỗi tiếng nói động tác, cho dù là một động tác nhỏ, đều không thoát được đôi mắt của cha, ngày đó hành vi cử chỉ của con ở bệnh viện quái dị như thế, kết hợp tâm trạng của con trong ngày hôn lễ, không khó để cha nghĩ ra được con làm cái gì, nhưng mà Chi tình, chung quy lại con vẫn là con gái của cha, cha cần bảo vệ con, nhưng giống như con nói, ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ, có một số việc nếu đã làm, sẽ vì chuyện này mà sẽ phải trả giá cái gì đó, không cần tiếp tục suy nghĩ đi làm tổn thương người thân của con như thế nào, cha nói đến đây thôi, con tự giải quyết cho tốt đi!”
Dứt lời, Úc Đổng Hoa đứng dậy, trong ánh mắt Úc Chi Tình hoảng sợ không ngừng bước lên cầu thang.
****
“Thiếu phu nhân, cô xem, đây là thiếu gia lúc bảy tuổi, đáng yêu chứ?”
Trong phòng, Chú Ngô cầm album ảnh ngồi ở bên cạnh Tiểu Noãn, lật từng tờ từng tờ cho cô xem.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây