Cô có cảm giác mình sắp hít thở không thông, cả người giống như đang ngâm trong nước, không có được một chút dưỡng khí sinh tồn nào.
Sắc mặt cô tái nhợt, nước trên trán không ngừng chảy xuống, bây giờ cô đã không còn phân biệt được kia là mồ hôi của mình hay là nước trong hồ.
Hai tay cô bưng lấy cổ mình, đôi môi bắt đầu tái xanh.
Chú Ngô cảm giác được cô có chỗ không đúng, bị dọa xém chút mất cả hồn, ông lão như ông liều mạng dìu thân thể rút run của cô loạng choạng vào nhà, liên tục cao giọng kêu lên: “Thiếu phu nhân, cô làm nào vậy Thiếu phu nhân, cô đừng dọa chú Ngô!”
Đôi mắt Úc Tiểu Noãn nhắm lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây