“Thử sức quảng cáo ấy à.” Biểu cảm của Úc Tiểu Noãn hơi phức tạp: “Cái kia khẳng định không được rồi, tôi vừa đến trễ lại té xỉu, họ tuyển chọn tôi mới kỳ lạ đấy.”
“Cô đừng không tự ti như thế, tôi nhìn ra được, ông chủ Thẩm có ấn tượng rất tốt với cô, có lẽ lời nói trước sân khấu của cô đã đả động anh ta.”
“Đừng đề cập đến câu nói kia nữa, xấu hổ quá!” Úc Tiểu Noãn nhỏ giọng nói: “Đó đó là tôi vò đã mẻ không sợ vỡ, nói lung tung, ai biết anh ta sẽ đồng ý để tôi lên sân khấu biểu diễn.”
“Đúng không, vận may của Tiểu Noãn nhà ta cũng khá đấy, tùy tiện nói mấy câu đã có thể gây được sự chú ý của ông chủ Thẩm, tóm lại cố lên nha, một khi có tin tức tôi sẽ thông báo cho cô ngay lập tức, yêu cô, chu choa!”
Tắt điện thoại, Úc Tiểu Noãn bất đắc dĩ bật cười.
Sắp đến chạng vạng tối.
Úc Tiểu Noãn ngủ trong phòng một ngày, cảm giác thân thể đều mơ màng, cô đi đến phòng khách, đứng ngẩn người ở cửa ra vào.
Chẳng phải Thương Dật Hàn nói sẽ về sớm sao?
Đã sáu giờ rồi, sao vẫn chưa về?
Úc Tiểu Noãn có chút buồn bực.
Lúc này, quản gia đi tới: “Thiếu phu nhân, thân thể cô còn chưa khỏe, đi nghỉ ngơi tiếp một lát đi.”
“Không cần, tôi chỉ ăn phải đồ ăn hỏng, không nghiêm trọng như vậy.”
Chẳng biết lúc nào, cô đã ngầm thừa nhận xưng hô thiếu phu nhân, mỉm cười với quản gia già.
Quản gia già là người biết chuyện: “Thiếu phu nhân đang đợi thiếu gia về nhà sao?”
“Đâu có!”
Phản ứng của Úc Tiểu Noãn giống như mèo bị giẫm phải đuôi, không chỉ tỏ vẻ mất tự nhiên mà còn cất cao giọng: “Tôi đâu có chờ anh ta, tôi đang ngắm hoa! Ông nhìn xem, hoa trong vườn nở đẹp quá!”
Quản gia già tức xạm mặt lại, đã là vợ chồng rồi, chờ ông xã mình về nhà thì có gì mà phải thẹn thùng?
Da mặt thiếu phu nhân mỏng quá...
Biết Úc Tiểu Noãn ngại ngùng, quản gia già cũng không tiếp tục chuyện này, mà cùng cô nhìn về phía vườn hoa, nói: “Đúng vậy, thiếu gia cũng thích vô cùng những bông hoa này, nói mỗi lần nhìn thấy, tâm tình sẽ rất tốt, bình thường trừ người làm vườn, không ai được đi vào đây...”
Úc Tiểu Noãn sững sờ:
Không ai được đi vào...
Thế nhưng rõ ràng trước đó cô còn nhảy tới nhảy lui trong vườn hoa này, trèo lên trên cây hái trái cây để ăn mà...
Úc Tiểu Noãn ngơ ngác nói: “Xong rồi, vậy chẳng phải tôi phạm vào quy củ của anh ta sao?”
Quản gia già cười, có chút hiền lành: “Bởi vì là thiếu phu nhân, cho nên thiếu gia mới dung túng như vậy.”
Úc Tiểu Noãn hơi xấu hổ, cúi đầu.
Quản gia không biết cô chỉ là thiếu phu nhân khế ước, nhưng Thương Dật Hàn biết.
Nếu biết, sao anh ta lại tốt với cô như vậy?
Hai tay của cô bắt đầu đan vào nhau.
Quản gia tiếp tục nói: “Quả là thiếu gia không nói với thiếu phu nhân, từ trước tới nay cậu ấy không thích người khác tùy tiện đụng vào cậu ấy, thế nhưng đêm đó thiếu phu nhân say rượu nôn lên người cậu ấy mà cậu ấy không hề ngần ngại, còn ở bên thiếu phu nhân cả đêm.”
Mặt Úc Tiểu Noãn ửng hồng.
“Tối hôm qua cũng thế, thiếu phu nhân phát sốt, vừa vào nhà đã ôm thiếu gia không buông, cứ gọi tên thiếu gia suốt, lúc ấy tôi liền suy nghĩ, rốt cuộc trong lòng thiếu gia đau lòng biết bao, bình thường cậu ấy đều dặn dò chúng tôi phải chăm sóc thiếu phu nhân thật tốt, ăn gì uống gì cũng phải dinh dưỡng, kết quả thiếu phu nhân quay phim xảy ra chuyện, chắc chắn thiếu gia rất hối hận lúc trước đã cho cô đi...”
Úc Tiểu Noãn xấu hổ muốn chết.
Cái gì, vừa vào nhà đã ôm Thương Dật Hàn không buông sao?
Còn gọi tên anh ta suốt?
Sao có thể như vậy?