“Chẳng qua tôi tò mò mà thôi.” Thẩm Kiều nhìn cô gái: “Tôi không nhớ nổi chuyện trước kia, cũng không biết, tại sao tôi rơi xuống nước, cô nhặt được tôi ở đâu?”
Lam Hâm Dao suy nghĩ: “Quên rồi, đại khái là ở một cái hồ nhỏ, nhìn anh đáng thương như vậy, để cho người vớt lên, đến nỗi chuyện trước kia, tôi đều chưa nói cho anh sao, anh tên Tiểu Hải La là người giúp việc nhà tôi!”
Thẩm Kiều cúi đầu, lẩm bẩm nói: “Chỉ là một người giúp việc nhỏ, vậy tại sao cô lại tốt với tôi như vậy, còn nguyện ý cùng tôi ăn trên một bàn sao?”
Lam Hâm Dao cười: “Ngược lại anh không ngốc mà.”
“Cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây