Nơi này ban đầu cô ở cùng anh, kỉ niệm nhiều như vậy, ngay cả mỗi một góc nhỏ đều có dấu vết cô cùng anh...
Hôm nay anh đi ném cô một mình ở chỗ này, giống như để cho cô đối mặt tù chung thân...
Dù cho cảm xúc nhiều hơn nữa, đau thương nhiều hơn nữa, cô cũng không nói được bằng miệng, cho dù không có năng lực nói chuyện, những lời này cô cũng chỉ lựa chọn để lại trong bụng.
Thương Dật Hàn nhìn cô một lúc, trên mặt khôi phục lãnh đạm, anh xoay người định đi, Úc Tiểu Noãn theo bản năng kéo vạt áo lại.
Thương Dật Hàn dừng bước, quay đầu nhìn cô: “Không bỏ tôi đi được sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây