Thương Dật Tuyết ngửa mặt lên nhìn anh, vẻ mặt tan vỡ: “Anh không nghe bác sĩ nói gì sao? Bác sĩ nói, bọn họ không cứu được người phụ nữ ngốc đó, người phụ nữ ngốc đó có thể sẽ chết.”
Lúc này, bác sĩ rời đi, xuyên qua khe cửa, Thương Dật Hàn thấy cô nằm ở trên bàn mổ.
Là cô sao?
Mặt cô đã bị phá hư dữ tợn đáng sợ máu thịt be bét.
Cô yêu cái đẹp như vậy, hôm nay trên người tất cả đều là vết máu và đất bùn, lẫn lộn với nhau lại bẩn thỉu lại quỷ dị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây