Trong nhà vệ sinh, Úc Tiểu Noãn dùng gót giày cao gót nhọn đá về phía cửa!
Đạp một cái, lại đá thêm cái nữa!
“Ghê tởm!”
Nước mắt rơi xuống, rơi vào trên sàn nhà lạnh lẽo, Úc Tiểu Noãn đỏ mắt, như muốn phát tiết tất cả bi thương ra ngoài: “Úc Tiểu Noãn, mày là thiểu năng sao?”
“Mày còn tin tưởng cô ta! Cô ta đã là người của Bạch Cẩm Nhan, mày còn bị lừa gạt, mày là đồ đần, là não tàn!”
“Không quay được phim! Thử sức cũng bị hỏng! Ảnh hậu không gánh nổi! Mày còn có thể làm gì!”
“Không trở về được, Úc gia không cần mày nữa, tiền cũng không trả nổi, tình cũng không trả nổi, hủy, Úc Tiểu Noãn, đời này mày cứ như vậy, cứ như vậy đi!”
Cô càng khóc càng lớn tiếng, cuối cùng, bất lực ngã ngồi dưới đất.
“Thương Dật Hàn...”
Cô ý thức gọi tên người đàn ông đó.
Úc Tiểu Noãn ngẩn người.
Thật lâu sau, cô tự giễu cười cười.
Sao lại nhớ tới anh vào lúc này?
Anh làm đã đủ nhiều vì cô, nếu như tiếp tục ỷ lại, phải chăng sẽ có một ngày, cô trở nên rốt cuộc không thể rời khỏi anh không?
Đó là chuyện đáng sợ cỡ nào chứ.
Tay cô chống mặt đất, muốn đứng lên.
“Cô tên Úc Tiểu Noãn à?”
Một giọng nói dịu dàng truyền đến từ cửa.
Úc Tiểu Noãn ngẩng đầu nhìn lại, thấy Thẩm Kiều đang cười nhẹ nhàng nhìn mình chăm chú.
Cô choáng váng: “Anh... sao anh lại, nơi này là...”
Thẩm Kiều này thì ra là đồ biến thái!
“Khụ.” biểu cảm của Thẩm Kiều có chút vi diệu mất tự nhiên, anh ta chỉ chỉ cửa, nhẹ giọng nhắc nhở: “Nơi này là nhà vệ sinh nam.”
“...”
Úc Tiểu Noãn há to miệng.
Kẻ biến thái là cô!
“Cái đó, tôi nhìn nhầm, thật xin lỗi!”
Mắc cỡ chết người!
Úc Tiểu Noãn cuống quít đứng lên từ dưới đất, xoa xoa bắp chân: “Thật xin lỗi Thẩm tổng, thật xin lỗi Thẩm tổng!”
Nói xong, vội vàng muốn chạy trốn.
Lúc đi qua, lại bị Thẩm Kiều cầm chặt cổ tay.
Úc Tiểu Noãn nghiêng đầu: “Thẩm tổng?”
Thẩm Kiều dịu dàng cười một tiếng, như thể có thể khiến tim người ta tan chảy: “Cơ thể cô không thoải mái, cần tôi đưa cô trở về không?”
Úc Tiểu Noãn ngơ ngẩn.
Về sau, cô cũng cười cười với anh ta, mặc dù sắc mặt không tốt, ánh mắt vẫn như vành trăng khuyết trên trời, cong cong rất sáng: “Không cần đâu Thẩm tổng, người đại diện của tôi sẽ đưa tôi về nhà, cám ơn thuốc của anh, và cảm ơn anh đã cho tôi tham gia thử sức.”
Cô đưa tay không để lại dấu vết rút đi.
Tay của cô rất lạnh, gần như không có nhiệt độ gì.
Trên mặt cô còn chảy nước mắt, Thẩm Kiều nhìn qua bóng lưng của cô, bỗng nhiên mở miệng: “Lần sau, đừng lén khóc một mình nữa.”
Úc Tiểu Noãn dừng một chút.
Anh ta thấy rồi sao?
Úc Tiểu Noãn bất tri bất giác bước nhanh hơn.
Đến bên người Hàn Tiểu Tiểu, Hàn Tiểu Tiểu nhanh chóng đỡ lấy cô: “Bảo bối, hôm nay kết thúc công việc, đi thôi, tôi đưa cô về nhà!”
Anh ta đã không để ý tới lát nữa đại BOSS sẽ trị anh ta sao nữa.
“Được.” Úc Tiểu Noãn gật đầu: “Chúng ta trở về.”
Một đường đi đến thang máy, lúc này, một đám phóng viên xuất hiện, bao vây hai người.
Những ký giả này không biết từ đâu đến, nếu là bị người cố ý thu xếp, Úc Tiểu Noãn đại khái có thể nghĩ đến sẽ là ai.
Các phóng viên tranh nhau muốn lên thang máy, Hàn Tiểu Tiểu nổi giận, không ngừng cản ở phía trước: “Làm gì vậy, làm gì vậy hả, ai lại đi phỏng vấn ở đây! Không nhìn thấy Tiểu Noãn nhà tôi không thoải mái sao? Vì công việc, cô ấy đã liều mạng như vậy, mấy người còn muốn như thế nào nữa, đi ra đi ra!”