Tâm tình Thẩm Kiều khó khăn kiềm chế, không khỏi ôm thân thể cô gầy yếu chặt vào trong ngực.
“Thật xin lỗi, Tiểu Noãn.” Anh ta ôm cô, ở bên tai cô nhẹ giọng nói: “Chờ qua mấy ngày, chúng ta rời đi nơi này không trở lại, cũng không nghĩ những chuyện làm em thương tâm nữa, tin tưởng anh, anh sẽ để cho em hạnh phúc, Tiểu Noãn.”
“Được.”
Lần này, Úc Tiểu Noãn ngoài ý muốn không cự tuyệt.
Ngực Thẩm Kiều một mảnh chua xót, ấm áp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây