Cô cho là cô nghe lầm, anh ở trong lòng cô, tồn tại giống như thần, anh làm sao có thể bị thương nặng, làm sao có thể ở bệnh viện cấp cứu, nếu cú điện thoại kia không phải do trợ lý bên người Thương Dật Hàn đáng giá tín nhiệm nhất gọi, thì cô cho là đây chẳng qua là điện thoại lường gạt, anh không có sao, anh còn thật tốt...
Đến bệnh viện, Thương Dật Tuyết đương nhiên bị cự tuyệt ở ngoài cửa phòng cấp cứu, ngoài cửa trừ cô, còn có Phạm Tiêu cùng Hạ Lăng Vi
Cô khó tin, nắm vạt áo Phạm Tiêu, giống như điên vậy đặt câu hỏi: “Là thật sao? Anh thật bị người nổ súng bắn bị thương?”
“Dạ!” Phạm Tiêu thấy cô kích động, vội vàng để cho cô nói nhỏ thôi, anh sờ đầu Thương Dật Tuyết, đáy mắt tất cả đều là thần sắc phức tạp cô xem không hiểu, một hồi, anh mới nhẹ nhàng mở miệng nói: “Đúng vậy, chỉ bị thương là cánh tay, em yên tâm, không có nguy hiểm tánh mạng.”
Sắc mặt Thương Dật Tuyết trắng bệch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây