Bạch Cẩm Nhan khoanh hai tay trước ngực, khuôn mặt lạnh lẽo: “Trước tối nay, giúp tôi ngăn cản cô ta, cô biết nhược điểm của cô ta đúng không? Bất kể dùng phương pháp gì, tuyệt đối không thể để cho cô ta thuận lợi tham gia thử sức quảng cáo, hiểu chưa?”
Ôn Tử Ngôn suy nghĩ, nói: “Tôi biết rồi.”
Giữa cô ta và Úc Tiểu Noãn đã không thể trở thành bạn bè.
Muốn chặt đứt, vậy thì chặt đứt triệt để đi.
Cảnh tiếp theo phải quay cảnh tình cảm, nữ phụ ác độc Úc Tiểu Noãn nước mắt tỏ tình với nam chính, trong lúc chuẩn bị, Úc Tiểu Noãn một mực ấp ủ cảm xúc.
Cảnh này chủ yếu quay tình cảm của cô bùng nổ, cô cũng không biết sao mình lại nhiều cảnh diễn như vậy, càng nghĩ, chỉ có thể là Thương Dật Hàn đúng không?
Đổi kịch bản, thêm phần diễn, vì để cho cô trở lại tầm mắt đại chúng, tổng giám đốc đại nhân một ngày trăm công ngàn việc này thật sự nát tâm.
Để báo đáp lại, cô nhất định sẽ diễn tốt.
Cảnh này là ở trong phòng, Úc Tiểu Noãn mặc đồ hóa trang nặng nề, nóng đến sắp chết.
Hàn Tiểu Tiểu ân cần quạt cho cô, ngay cả đạo diễn cũng cởi áo, để tần thân trên.
Lúc này, Ôn Tử Ngôn đi tới, đưa một ly trà sữa đá cho Úc Tiểu Noãn.
“Cô muốn làm gì?” Hàn Tiểu Tiểu lập tức cảnh giác ngăn trước mặt Úc Tiểu Noãn.
“Tôi muốn đưa cốc sữa trà cho Tiểu Noãn giải khát.” Ôn Tử Ngôn nhẹ nói: “Tiểu Noãn, chẳng phải cô sợ nhất nóng sao? Đây là vị xoài cô thích đấy.”
Úc Tiểu Noãn nhìn cô ta, trong lòng nói không rõ là cảm giác gì.
“Tiểu Tiểu, anh cho cô ta đi vào đi.”
“Nhưng bên cô ta...”
“Không có việc gì.”
Hàn Tiểu Tiểu oán hận trừng Ôn Tử Ngôn một cái, bất đắc dĩ đi ra.
“Cho cô này.” Ôn Tử Ngôn giơ trà sữa lên.
Úc Tiểu Noãn cúi mắt, tiếp nhận: “Cám ơn.”
“Cô phải cố gắng lên.” Ôn Tử Ngôn nói: “Lần này cô tái xuất, bất kể tương lai như thế nào, cũng phải cố gắng lên, biết không?”
“Tôi hiểu rồi.”
Úc Tiểu Noãn khẽ gật đầu một cái.
Sau khi Ôn Tử Ngôn đi, cô cầm cốc trà sữa, chậm rãi uống.
Vị bên trong rất ngọt, tim cô lại chua chua.
Nghỉ ngơi một lát, đạo diễn hô bắt đầu.
Ánh đèn bày xong, Úc Tiểu Noãn nhìn Khương Minh Húc, từng giọt nước mắt rơi xuống, ẩn nhẫn lại thâm tình, khiến tất cả mọi người ở đây trong nháy mắt nhập diễn.
Cô mở miệng, âm thanh khàn giọng: “Trước giờ ngươi không hiểu lòng ta, ngươi chỉ thấy ta hại nàng ta, thấy nàng ta bị thương, thấy nàng ta đáng thương, vậy ta thì sao? Chẳng lẽ ta chẳng là gì trong lòng ngươi sao? Ta đáng chết như vậy sao?”
Một bên, Hàn Tiểu Tiểu lấy khăn tay hoa lan ra, yên lặng gạt lệ.
Khi Khương Minh Húc đọc lời kịch, bỗng nhiên, biểu cảm Úc Tiểu Noãn cứng lại.
Đau đớn kịch liệt trào dâng trong cơ thể cô, xảy ra bất ngờ, không có phòng bị.
Trong dạ dày phiên giang đảo hải quặn đau, so với đao cắt chỉ có hơn chứ không kém.
Cả người Úc Tiểu Noãn phát lạnh, nhưng cô điều chỉnh nét mặt rất nhanh, không nhìn ra có gì khác thường.
Cô bóp lòng bàn tay của mình, nước mắt vẫn rơi xuống, từ đầu đến cuối ánh mắt dừng ở trên người Khương Minh Húc.
Đây là người đàn ông cô yêu nhất trong phim này.
Nhìn qua nước mắt của cô, trái tim Khương Minh Húc bỗng nhúc nhích.
Quay cảnh này xong, Úc Tiểu Noãn suýt nữa ngã xuống, trán cô thấm ra lượng mồ hôi lớn, che miệng lại, không để ý Hàn Tiểu Tiểu đi đến, vội vàng chạy đến phòng vệ sinh.
“Tiểu Noãn! Tiểu Noãn! Ôi, bảo bối, cô sao vậy!”