Văn Na lắc đầu, nói như chắc nịch là không phải, chắc chắn đó là ngôi sao rơi từ trên bầu trời, làm chứng cho tình yêu của chúng ta, anh nói có đúng không?
Gió biển thổi qua, hồi ức trong quá khứ dần ùa về, Thẩm Kiều nhắm hai mắt lại.
Anh ta nhấc chân lên, bước từng bước đi về phía biển khơi sâu thẳm.
Ảo ảnh trước mắt hóa thành cô gái có nụ cười ngọt ngào, cô ấy đi chân trần, chạy nhanh bên bờ biển, mái tóc dài tung bay, theo đó là tiếng cười lanh lảnh như chuông đồng.
Sau đó, cô ấy chạy vào trong biển, càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh, nhưng vừa chạy lại vừa quay lại nhìn anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây