Úc Tiểu Noãn cười, nhắm mắt lắc đầu: “Em sẽ không vì những chuyện này khổ sở, những năm này trải qua rất nhiều chuyện, em cũng không muốn kéo quá khứ tới trừng phạt mình, nhưng mà cho em một chút thời gian, dẫu sao em không phải thánh nhân, có những lúc nhớ tới, sẽ tức giận, sẽ khổ sở, nhưng em sẽ không để cho mình tổn thương.”
Thương Dật Hàn nghe híp mắt lại, nghiêng đầu nhìn cô: “Ngốc, em cần phải kiên cường như vậy sao? Hôm nay nếu như không phải bọn họ là người nhà em, anh nhất định sẽ không để cho bọn họ tốt hơn.”
“Bọn họ không tốt thì thế nào, chuyện đã xảy ra vẫn xảy ra.” Úc Tiểu Noãn cầm tay anh, nói: “Không cần lo lắng em được không? Em không sao, mặc dù em không biết bọn họ tại sao lúc này đột nhiên trở lại, cho nên em nghĩ, giống như chị nói, bọn họ muốn chúc mừng em đi.”
“Ý em là, muốn cho bọn họ tham gia hôn lễ sao?”
“Để em suy tính một chút.” Cô cúi đầu xuống: “Bây giờ đầu em rất loạn, vừa nói những gì, mình cũng không biết, vô luận như thế nào, chị nói đúng, em thủy chung là con gái Úc gia, bọn họ đối với em cũng có công ơn nuôi dưỡng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây