Vợ Nhỏ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc

Chương 28: Không có tôi, cô phải làm sao? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sáng sớm hôm sau, khi Úc Tiểu Noãn tỉnh lại, đầu đau muốn nứt, như đêm bị bỏ thuốc, khiến cô cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Cử động cánh tay, phát hiện mình ôm lấy một thứ mềm nhũn có nhiệt độ, cô còn buồn ngủ, lấy lại bình tĩnh, mới chậm rãi bắt được chút ký ức trong đầu...

Tối hôm qua, đúng, tối hôm qua cô và Bạch Cẩm Nhan ăn cơm, uống chút rượu, sau đó, sau đó liền...

Cho nên, cô uống say?

Khoan đã, sẽ không phải!?

Úc Tiểu Noãn bỗng nhiên tỉnh táo, cô ngẩng đầu, quả nhiên thấy Thương Dật Hàn mình ôm thật chặt, mà người đàn ông có khuôn mặt hoàn mỹ đã sớm tỉnh, giờ phút này đang ý vị thâm trường nhìn cô chằm chằm: “Có thể dậy được chưa?”

“A!”

Hôm ấy, tiếng thét của Úc Tiểu Noãn dọa sợ toàn bộ người trong trang viên.

Ngay cả lúc bữa sáng, khuôn mặt Úc Tiểu Noãn cũng trắng.

Thương Dật Hàn bị cô đè lên ngủ cả đêm, hình như tâm tình cũng không hề tốt đẹp gì, hai người ngồi cùng nhau ăn cơm, bầu không khí kỳ quái đừng hỏi.

Úc Tiểu Noãn ăn một miếng bánh ngọt, nhìn qua Thương Dật Hàn.

Lại ăn một miếng, lại nhìn qua.

Vẻ mặt cô ngơ ngác, trong lòng lại cực kỳ xoắn xuýt.

Thật đáng chết, tối hôm qua sao cô lại uống say, cô quên trong nhà có người đàn ông này sao?

Mà lại, cô và người đàn ông này, vốn không minh bạch phát sinh quan hệ... Cứ như vậy, không phải càng thêm không minh bạch hơn sao?

Thế nhưng đến cùng giữa bọn họ cũng không có gì xảy ra... Cô nam quả nữ chung sống một phòng, còn có kiểu lửa cháy đổ thêm dầu này...

Làm không? Nhất định làm đúng không? Nếu không sao cả người cô đau nhức dữ dội? Lần trước cô bị bỏ thuốc, chẳng phải Thương Dật Hàn cũng không từ chối sao? Huống chi uống rượu, cô không nhớ rõ gì, anh hoàn toàn sẽ nói là cô chiếm tiện nghi của, giống như lần trước, vô sỉ muốn cô phụ trách...

Khuôn mặt Úc Tiểu Noãn mới vừa rồi còn là màu trắng, bây giờ lại đủ năm màu.

Đám người hầu đứng ở phía sau nhìn mà sốt ruột thay hai người bọn họ.

Úc Tiểu Noãn muốn nói lại thôi, vừa uống sữa tươi, vừa dùng khóe mắt vụng trộm nhìn Thương Dật Hàn như không việc gì bên cạnh.

Cảm nhận được ánh mắt bức thiết của cô, Thương Dật Hàn khẽ ngẩng đầu, đối đầu với ánh mắt của cô, Úc Tiểu Noãn lại lập tức dời mắt đi, làm bộ không nhìn anh.

Dáng vẻ cô như vậy khiến Thương Dật Hàn cảm thấy buồn cười, nảy sinh suy nghĩ trêu cô: “Cô chuẩn bị dùng loại ánh mắt buồn nôn này nhìn tôi bao lâu?”

“Cái gì?” Úc Tiểu Noãn không nhìn anh, vùi đầu ăn bánh ngọt của mình: “Ai nhìn anh, đừng tự mình đa tình.”

Khóe môi Thương Dật Hàn khẽ cong, dáng vẻ nhàn nhạt cười lên khiến mọi thứ chung quanh mất đi ánh hào quang: “Muốn hỏi gì cứ hỏi đi.”

“Tôi...” đầu lưỡi Úc Tiểu Noãn thắt lại, mặt ửng hồng, có chút khẩn trương nhìn sang Thương Dật Hàn, nhỏ giọng hỏi: “tối hôm qua chúng ta, tôi nói là, cái đó, tôi có làm gì với anh...”

“Tối hôm qua cô khiến tôi rất mệt mỏi.”

“Lạch cạch!”

Đây là âm thanh dao nĩa của Úc Tiểu Noãn rơi vào đĩa.

Câu nói này, đám người hầu nghe mà cũng thẹn thùng.

Úc Tiểu Noãn đã hóa đá: “Anh, anh nói là, tối hôm qua, tôi khiến anh...”

“Giật mình như vậy làm gì?” Thương Dật Hàn nhìn cô, giọng nói nhàn nhạt, nói ra từng câu khiến cô hỏng mất: “Cũng không phải là lần đầu tiên, đã có lần một thì sẽ có lần hai, tôi còn không nói gì, cô cũng thuận theo tự nhiên đi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)