Ra khỏi khách sạn, Úc Tiểu Noãn vừa kéo vừa đạp vừa gựt tóc Hàn Tiểu Tiểu, Hàn Tiểu Tiểu khóc không ra nước mắt, Úc Tiểu Noãn này uống rượu vào tính cách kém vậy, làm sao bây giờ!
“Anh nói đi, rốt cuộc anh là nam hay là nữ! Là nam, vì sao lại tô son môi, làm móng tay, anh nói đi!” Úc Tiểu Noãn ghé vào tai anh ta hô to.
Hàn Tiểu Tiểu trợn trắng mắt, trời ạ thật sự muốn điên rồi.
Nếu đưa người phụ nữ như này trở về, tóc của anh ta sẽ bị cô túm bóng loáng mất!
Đang phát sầu, điện thoại di động vang lên, Hàn Tiểu Tiểu xem, màn hình cuộc gọi là “Đại BOSS“.
Đây... vừa là cứu tinh vừa là tai nạn... nếu đại BOSS phát hiện Úc Tiểu Noãn uống tới như vậy, mình sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Nhưng tổng giám đốc đại nhân gọi điện không thể không nhận, Hàn Tiểu Tiểu chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí ấn nghe, không chờ đại BOSS mở miệng, anh ta đã tung chiêu trước, mà còn dùng âm thanh tủi thân ẩn chứa nức nở: “Thương, Thương tổng à... Úc tiểu thư cô ấy...”
Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe màu trắng đã đến.
Cửa xe mở ra, Hàn Tiểu Tiểu sợ ngây người.
Hoàn toàn! Triệt để!
Bóng đêm càng sâu hơn, Thương Dật Hàn bước xuống từ trên xe, một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ đã đủ đẹp mắt đến nỗi khiến cho tất cả mọi người ngạt thở.
Hàn Tiểu Tiểu cũng không ngoại lệ.
Mà điều khiến anh ta khiếp sợ nhất, là thế mà đại BOSS tự mình lái xe tới đón Úc Tiểu Noãn!
Anh mới nói chuyện Úc Tiểu Noãn uống say ở trong điện thoại, đầu bên kia bảo anh ta chờ ở đây, anh ta còn tưởng rằng đại BOSS để cho người ta tới đón, lại không ngờ là tự mình ra trận!
Hàn Tiểu Tiểu nhìn sang Úc Tiểu Noãn say thành bùn nhão, trong miệng còn không biết đang lẩm bẩm cái gì, nghĩ thầm, đây đâu phải bà cô cua anh ta chứ, đây rõ ràng chính là lão phật gia của anh ta mà!
Thương Dật Hàn đi đến trước mặt Úc Tiểu Noãn, không nhìn ra biểu cảm trên mặt, Hàn Tiểu Tiểu tranh thủ xòe tay, bày ra dáng vẻ đáng thương, dùng ánh mắt cầu xin tha thứ với đại BOSS, đại BOSS à, là chính cô ấy muốn uống, tôi không ngăn được, tôi có thể làm sao, tôi cũng rất tuyệt vọng nha!
Thương Dật Hàn từ trên cao nhìn xuống Úc Tiểu Noãn, xoay người, bế cô lên.
Trời ạ, tổng giám đốc đại nhân chủ động bế Úc Tiểu Noãn!
Hàn Tiểu Tiểu trợn cả mắt lên, nhưng cảnh tượng cảm động như thế, Úc Tiểu Noãn lại không nhận cho, kêu gào trong ngực Thương Dật Hàn: “Buông ra... Thả tôi xuống, tôi muốn... tự mình đi!”
Thương Dật Hàn nhìn cô, nhíu mày, nhưng bước chân không hề dừng lại, đi thẳng đến trước xe.
Hàn Tiểu Tiểu rất hiểu chuyện chạy đi mở cửa, sau đó thức thời ngồi lên ghế điều khiển, để lại không gian phía sau cho bọn họ.
Sau khi thắt dây an toàn, nghe thấy giọng nói gợi cảm của Thương Dật Hàn nói: “Cô ấy uống say, lái chậm một chút.”
Hàn Tiểu Tiểu gật mạnh đầu, chỉ cần không trách tội anh ta, anh ta làm cái gì cũng được!
Kính chiếu hậu, Hàn Tiểu Tiểu nhìn thấy Úc Tiểu Noãn vừa cào vừa cấu vào người Thương Dật Hàn, cực kỳ không yên tĩnh, nhưng Thương Dật Hàn lại để mặc, không hề có vẻ mất kiên nhẫn.
Hàn Tiểu Tiểu cười trộm, đây là vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao?
Ông chủ ngày thường xưa nay tàn khốc với người bên cạnh, bây giờ cũng gặp phải người mà bản thân không làm gì được sao?
Úc Tiểu Noãn ầm ĩ đủ rồi, dừng lại một lát, mở to mắt ướt sũng, nhìn chằm chằm Thương Dật Hàn, giọng nói ngọt ngào cười: “Dật Hàn...”
Hàn Tiểu Tiểu sặc một cái, gặp quỷ à, Dật Hàn!?
Thương Dật Hàn cúi đầu nhìn cô, cười cười: “Tôi đây.”