“Ừ... Cái đó...” Úc Tiểu Noãn muốn nói lại thôi: “Vốn dĩ đã nói tối nay em mời anh, kết quả anh lại không cho em cơ hội để thể hiện, lần này cứ ghi lại trước đã, lần sau, đến lượt em cho anh một buổi hẹn hò, được không?”
Thương Dật Hàn nhìn cô, đáy mắt anh chứa đầy ý cười cưng chiều, giọng nói từ âm vang ở trong màn đêm: “Được.”
“Em đi trước đây?”
Biểu cảm của Úc Tiểu Noãn rất vi diệu, mang theo cả sự thăm dò.
“Trở về thì đi ngủ sớm một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây