Úc Tiểu Noãn cười lạnh một tiếng, gằn từng chữ: “Thẩm tổng, tôi chưa từng có ý nghĩ với anh, trái tim tôi, bắt đầu từ lúc tôi chỉ là một bé gái trong bức tranh tôi vừa vẽ, đã ở trên người Thương Dật Hàn, anh đừng sống trong bóng tối nữa, đi ra sớm một chút đi, tôi đã từng thật sự coi anh trở thành bạn bè.”
“Tiểu Noãn...”
“Đừng nói nữa.” Úc Tiểu Noãn nhẹ nhàng lắc đầu: “Anh còn nói nữa, không cách nào quay quảng cáo được nữa đâu.”
Sau khi Úc Tiểu Noãn đi, Thẩm Kiều đứng yên một mình trên bãi cỏ rất rất lâu.
Úc Tiểu Noãn đi rất kiên quyết, anh ta một mực nhìn cô rời đi, cô lại không quay đầu lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây