Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, ngồi ở bên trong không là ai khác, chính là Thẩm Kiều.
Dáng vẻ của anh ta không giống mới bị thương, vẫn mặc bộ đồ trắng, khí chất ôn tồn lễ độ, châu ngọc nhu hòa.
Người đàn ông như vậy, chỉ riêng nhìn xa xa, dường như đã có thể cảm nhận được thế giới tốt đẹp.
Thẩm Kiều quay đầu, nhìn cô: “Tiểu Noãn.”
Úc Tiểu Noãn đi qua: “Sao Thẩm tổng biết tôi ở chỗ này?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây