Thương Dật Hàn chăm chú nhìn cô thật sâu, sau đó cười khẽ, anh cúi đầu, hôn một cái lên cánh môi quật cường của cô, cúi đầu đầu nói: “Tiểu Noãn, anh thích em, cho nên, anh sẽ thích mọi thứ của em, sự kiên trì của em còn có giấc mơ của em, với anh mà nói, em là chính em, vậy là đủ rồi.”
Úc Tiểu Noãn đỏ mặt, đôi mắt lại có chút ướt át.
Cô nhào vào trong ngực anh: “Thương Dật Hàn, em cũng thích anh, em thích anh từ lâu lắm rồi.”
Cô nhắm mắt lại: “Anh không biết, khi em nghe thấy trong tin tức nói máy bay xảy ra chuyện, em lo lắng cỡ nào đâu, em cũng không thể tin được, em sợ anh rời đi.”
“Sao em nghe thấy xảy ra chuyện liền nghĩ đến anh vậy?” Thương Dật Hàn bất đắc dĩ cười: “Bình thường mà nói, người bình thường không có tư duy này mới đúng chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây