Con ngươi Úc Tiểu Noãn co lại, hơi kinh ngạc vì là anh: “Thẩm Kiều, sao anh không nằm ở phòng bệnh...”
“Câu này tôi phải hỏi cô mới đúng.” Thẩm Kiều không rõ vì sao sắc mặt cô khó coi như vậy, trầm giọng nói: “Cô sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”
“Tôi không xảy ra việc gì cả, Dật Hàn có khả năng xảy ra chuyện.” Úc Tiểu Noãn hất tay Thẩm Kiều nắm lấy tay cô ra, hoang mang lo sợ nói: “Đúng rồi, bây giờ tôi nên đi công ty, xem anh ấy đã về tới chưa.”
Dáng vẻ cô thất hồn lạc phách như vậy chỉ sẽ có vì người đàn ông đó.
Hốc mắt cô phiếm hồng, khóe mắt đầy nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây