Không biết là do chếnh choáng, hay là thái độ vân đạm phong khinh từ đầu đến cuối của Thương Dật Hàn chọc giận cô, Úc Tiểu Noãn có chút tức giận, đồng thời đáy mắt cũng tràn ngập nước mắt: “Anh tin tưởng tôi làm gì, không hiểu được, từ khi chúng ta ở bên nhau, anh cứ như vậy, chuyện gì cũng như có thể thấy rõ, giống như rất hiểu tôi đang suy nghĩ gì, tôi là người thế nào vậy!”
Cô hít hít mũi mũi, nhìn anh chằm chằm: “Anh cho rằng anh là ai, Thượng Đế à, có thể tin tưởng một người không có lý do, đối xử tốt với một người, anh đối xử với tôi như vậy, có trải qua sự đồng ý của tôi không? Mỗi lần đều như thế này, khiến tôi vui vẻ lại khổ sở, Thương Dật Hàn, tôi rất chán ghét anh, anh có biết hay không!”
Bầu không khí trở nên có chút vi diệu.
Thấy cô rơi lệ, Thương Dật Hàn lại cười khẽ một tiếng, kéo cô đến trước mắt, vội vàng không kịp chuẩn bị.
Mùi hương nam tính nhẹ nhàng khoan khoái phả vào mặt cô, Úc Tiểu Noãn ngẩn người, nước mắt dừng lại bên khóe mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây