“... Người không có cảm giác chân thực, phải là em mới đúng.”
Lam Hâm Dao nhỏ giọng nói.
Thẩm Kiều hôn lên môi của cô, ôm cô cùng nhau ngã xuống giường.
“Không có cảm giác chân thực, vậy chúng ta hãy để cho nó khắc cốt ghi tâm, giống như sự tồn tại của em vậy.”
Có một ngày, Thẩm Kiều và Lam Hâm Dao cùng đứng ở trước mộ của Văn Na.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây