Tiếng cười của cô vang vọng trong thế giới tuyết trắng, cô còn cố gắng đè Thương Dật Hàn ở dưới người, hai người cùng ngã xuống lăn lộn dưới lớp tuyết dày. Thương Dật Hàn ôm chặt lấy cô, sợ cô nghịch quá mức sẽ làm mình bị thương, nhiệt độ cơ thể quen thuộc lan tỏa giữa hai người, tất cả giá rét trong thế giới tuyết trắng này như bị xua tan đi.
“Dật Hàn, tay anh thế nào rồi?”
“Hoàn toàn bình phục rồi.”
“Có thật không, vậy em muốn anh cõng em.” Úc Tiểu Noãn nũng nịu chui vào trong vòng tay của anh: “Lúc chúng ta gặp phải trận bão tuyết ở trên đảo, anh đã cõng em đi qua vùng tuyết trắng đó, cả đời này em sẽ mãi không quên.”
“ Được, em lên đây đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây