Lúc này, như có thứ gì đó chặn ở dưới chân của Thương Dật Hàn.
Thứ đó xuất hiện quá đột ngột, đã hòa làm một thể với tuyết trắng kinh khôi, Thương Dật Hàn giật mình, cúi đầu xuống nhinf.
Đó là một tấm ván.
Tấm ván bị cắm sâu ở trong lớp tuyết băng giá, đã bị đông thành băng, sờ tay vào sẽ thấy rất cứng, cho dù gió thổi cũng không lay động. Thương Dật Hàn cúi người xuống chăm chú nhìn tấm ván kia, trên thân tấm ván được viết hai chữ Hành Y bằng bút đen, nét chữ già dặn có lực, nhìn cực kỳ đẹp, cũng cực kỳ quen thuộc với Thương Dật Hàn.
Anh biết đây là đâu, cũng nhanh chóng hiểu ra tại sao Úc Tiểu Noãn cứ khăng khăng hẹn anh ở chỗ này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây