Sân sau Úc gia, nơi đó khá vắng vẻ, nếu cha cô đã xảy ra chuyện gì, chắc ông ta sẽ trốn ở đó.
Úc Tiểu Noãn không nghĩ nhiều nữa, nhấc chân chạy ra sân sau.
Ra đến sân sau, sắc trời tối đen như mực, Úc Tiểu Noãn không nhìn thấy gì cả.
Cô chỉ có thể mò mẫm dựa theo trí nhớ của mình, cũng may, đây là nơi cô sinh hoạt từ nhỏ đến lớn, ngay cả khi không bật đèn pin lên, cô cũng biết rõ được là mình đi đến đâu, lại sắp qua chỗ nào.
Chẳng biết từ lúc nào, Úc Tiểu Noãn đã tới dưới tán cây lớn quen thuộc nhất với cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây