Cô buông lỏng cảnh giác, vẻ mặt không phòng bị vô cùng đáng yêu, cho dù ở trong mơ, cô cũng lo lắng như vậy, để cho anh đau lòng.
Vết thương một năm trước để lại vết sẹo, từ đầu đến cuối cô chưa hoàn toàn thoát khỏi, cô sợ hãi di chứng, có lẽ, anh phải dùng cả đời còn lại bù đắp.
Bất luận là một năm trước hay một năm sau, vì anh, cô luôn dũng cảm quên mình, cô là báu vật của anh, cũng là người duy nhất anh yêu.
Anh làm sao cam lòng, bỏ cô lại.
Phi cơ trực thăng bay tới lâu đài Lam gia, trên đường, Lam Chính luôn co ro trốn ở góc phòng, tinh thần ông ta thất thường, toàn thân run rẩy, trong mắt tràn đầy sợ hãi, không ngừng lẩm bẩm: “Tại Hi... Tôi không giết Tại Hi... Tôi không giết Tại Hi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây