Lam Tại Hi ngước mắt, nhìn về phía Tiểu Noãn đứng ở một bên, Úc Tiểu Noãn nhìn cậu ta, ánh mắt tràn đầy bi thương, thiếu niên suy yếu lại cực kỳ khó khăn nói: “Chị Tiểu Noãn... Cám ơn chị dạy em... Cắt hoa...”
Úc Tiểu Noãn nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuôi.
“Tôi không thể đi chu du thế giới...” Lam Tại Hi nhìn về phía Thần Hi, cậu ta muốn giơ tay lên cầm cánh tay Thần Hi, nhưng, ngay cả chuyện nhỏ này cậu ta cũng đã không làm được, cậu nói mập mờ không rõ: “Thần Hi... Tôi thực sự... Rất thích cậu... Có cơ hội... Cậu cùng tôi đi...”
Ngay cả mắt cậu ta cũng không nhắm lại.
Đôi mắt màu xanh lam này, không còn ánh sáng bầu trời sáng ngời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây