Cuối cùng, Lam Chính thực sự bị kích thích bởi câu nói này. Mắt ông ta đỏ ngầu, ông ta ngước lên và cười. Ông ta cười đến nỗi không thở được, như thể ông ta nghe thấy trò đùa buồn cười nhất thế giới. Lam Vũ lặng lẽ lắng nghe và đôi mắt già nua của ông lão không chứa đựng cảm xúc nào.
“Ông coi tôi như con trai của chính mình, ha, haha ...”
Tiếng cười của Lam Chính khàn khàn và kỳ lạ. Sau khi ông ta cười xong, ông ta cởi áo khoác và cởi áo sơ mi, để lộ một tấm lưng lớn, đầy kín những vết thương, lớn, nhỏ, sẹo và những vết thương do súng bắn, chúng lắp kín khắp người ông ta như những con giòi và mang đến cho ông ta vẻ ngoài đầy sự thù hận, tức giận cũng như sự sỉ nhục mạnh mẽ, ông ta căm giận đến mức mọi cơ bắp trên cơ thể đều run rẩy: “Nếu ông xem tôi như con ruột, làm sao ông lại nuôi tôi như một con chó từ nhỏ! Không, không, tôi thậm chí không phải là một con chó! Ông chỉ thích khả năng của tôi, ông nói, tôi có một đôi mắt có thể cắn người, vì vậy ông thực sự coi tôi như một con chó sói. Để kiểm soát Lam gia một ngày nào đó, tôi đã giết rất nhiều người vì ông. Tôi đã giúp ông giết người kể từ khi tôi nhận thức được. Nhưng ông, ông đã đối xử với tôi như thế nào! Ông đánh tôi, mắng tôi, ngay cả đối với một Thương Dật Hàn không can hệ gì đến ông, ông thực sự có thể bắn tôi! Đây là cách ông đối xử với con trai ruột của mình sao? Ông có biết rằng khi tôi còn là một đứa trẻ, ông đã giữ tôi thuần hóa tôi, tôi đã sợ hãi như thế nào và không một ai quan tâm tôi khi tôi khóc tôi la hét, hôm nay tôi như thế này là do ông tạo ra! Tôi cũng có thể xem ông như là một trở ngại trong Lam gia, Lam gia sẽ là của tôi sau này, tôi sẽ thay thế ông.”
Lam Vũ đột nhiên ho dữ dội.
Ông già ho và đỏ bừng mặt. Ông khó chịu. Sau đó ông bình tĩnh lại lúc lâu và nói: “Tôi đã làm tất cả những điều này để tập luyện cho anh. Tại sao anh không hiểu nỗi khổ của tôi dành cho anh!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây