Thương Dật Hàn khẽ bật cười, nói: “Lão tiên sinh phóng khoáng như vậy, vậy tôi và Tiểu Noãn xin phép cáo từ.”
Lúc Thương Dật Hàn dắt tay Úc Tiểu Noãn đi ngang qua bên người Lam Vũ, Lam Vũ nhắm hai mắt lại, bỗng lên tiếng nhắc nhở: “Hãy nhớ lời tôi nói, đừng bao giờ tới Lam gia nữa, tôi không muốn hai người dính dáng tới ân oán trong Lam gia, tôi hy vọng hai người… đều sống tốt.”
Ánh mắt của Thương Dật Hàn trở nên thâm thúy, tay nắm chặt tay của Úc Tiểu Noãn hơn.
Ra khỏi căn cứ, thời gian hiện giờ vẫn đang là đêm khuya.
Úc Tiểu Noãn hỏi: “Chúng ta cứ rời đi như vậy à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây