Úc Tiểu Noãn thâm thúy nhìn ông ta: “Ông ngoại, ông vẫn còn u mê không tỉnh à.”
“Nếu hai người đã từng yêu một người sâu đậm như tôi, hai người sẽ hiểu.” Lam Vũ buồn bã nói: “Tôi yêu đến hèn mọn vì cô ấy, tôi không cầu cô ấy và tôi ở bên nhau, nếu cô ấy xem thường xuất thân của tôi, vậy tôi sẽ trở thành người một mạnh mẽ nhất. Cho dù chỉ là hôn sự sẽ con cái đời sau của chúng tôi, tôi cũng đã mãn nguyện rồi, chỉ cần tôi vẫn còn tồn tại trong cuộc sống của cô ấy, chỉ cần tôi vẫn ở nơi gần với cô ấy, thế là đủ rồi. Tại sao, các cậu lại nói tôi làm sai, chẳng lẽ tình yêu của tôi, nhỏ bé hơn sự cố chấp của hai người rất nhiều?”
“Không phải nhỏ bé hơn, mà là tình yêu của ông… đã dùng sai cách rồi.”
Thương Dật Hàn lãnh đạm nhìn ông ta.
Úc Tiểu Noãn gật đầu, nhỏ giọng nói: “Cháu nghĩ, bà nội chưa bao giờ xem thường xuất thân của ông cả, con riêng thì làm sao, có lẽ ông còn chưa biết, cháu cũng cõng cái danh con riêng mà lớn lên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây