Úc Tiểu Noãn gật đầu liên tục, nhỏ giọng nói: “Ông ngoại à, ông say rồi à? Vậy ông đi nghỉ sớm đi, trùng hợp cháu cũng ăn no rồi.”
“Say? Cô nói đùa gì thế? Tôi là kiểu người mới uống có mấy ly đã say rồi á? Cậu nói… phải không?”
Lam Vũ kéo trợ lý lại hỏi, trợ lý nào dám nói không phải, lúc nhận được công việc ở đây anh ta đã nơm nớp lo sợ, muốn kiên trì làm tiếp lại càng nơm nớp lo sợ hơn, vì vậy trợ lý lắc đầu như hoa bồ công anh trong gió, còn thiếu mỗi nước không bay lên: “Không phải, không đúng… không đúng, lão tiên sinh uống bao nhiêu rượu cũng không say!”
“Nhưng rõ ràng ông ấy đã say rồi mà...”
“Tôi không say!” Lam Vũ hét lên, chỉ thẳng vào mặt Úc Tiểu Noãn: “Cô nói cho tôi nghe những bộ phim gì đó của cô, hay mấy trò chơi thể thao gì đó cho tôi nghe, cô thích thứ gì… tôi sẽ không bao giờ gụp!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây