Trên bàn ăn, Úc Tiểu Noãn vui vẻ ăn cháo gà.
“Ông ngoại ơi, cháo này ngon quá, nấu thế nào vậy ạ, sao cháu không nấu ra được mùi vị này?” Úc Tiểu Noãn vừa ăn vừa xúc động nói: “Cháu muốn học, chờ trở về cháu cũng sẽ nấu cho Dật Hàn ăn.”
Lam Vũ hắt cho cô một gáo nước lạnh: “Cô có học một trăm năm nữa, cũng không thể học được những thứ ở chỗ tôi đâu, quên đi, Thương tổng không thiếu mấy bát cháo của cô đâu, đừng để cậu ta ăn, không cẩn thận lại xảy ra vấn đề.”
“Vậy cháu nấu cho ông ngoại ăn?”
“... Ai ôi, cô còn có tấm lòng này cơ à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây