Thần Hi liếc nhìn cậu ấy: “Tôi có phải thằng ngốc đâu, người ta đã nhốt tôi lại rồi, cậu còn phải bỏ thuốc tôi làm gì? Làm vậy chỉ tốn công vô ích thôi, làm gì cũng phải nhìn tâm trạng của các cậu, các cậu muốn mắt hay tay chân của tôi đều được cả.”
Nghe cậu ấy nói vậy, Lam Tại Hi khó chịu nói: “Thật ra, tôi không muốn như vậy đâu... nhưng tôi không thể can thiệp được vào những chuyện cha tôi làm...”
“Tôibiết.” Thần Hi cong khóe môi cười, nói: “Giống như nhóm máu của chúng ta, cũng không phải do chúng ta có thể lựa chọn được, đúng không?”
“Cậu hiểu tất cả moi chuyện, cũng chịu ăn đồ tôi đưa tới, là vì tôi dẫn chị gái vừa nãy đến thăm cậu à? Chị ấy là người rất quan trọng với cậu à? Là người thân? Hay là bạn bè?”
Lam Tại Hi nhìn cậu ấy, tò mò hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây