Lam Chính cười nhạt nói: “Con có biết là để Úc Tiểu Noãn sống sót sẽ có hậu quả gì không?”
Lam Hâm Dao lắc đầu: “Không biết, con không biết tại sao cha lại quan tâm đến cô ta như vậy, chẳng lẽ cái chết của Úc Tiểu Noãn quan trọng hơn cả việc lôi kéo Thương Dật Hàn?”
“Không sai.”
Lam Chính nhìn Lam Hâm Dao, quyết định nói hết tất cả cho cô ấy: “Cha không phải là con trai ruột của lão già đó, lão già đó có rất nhiều phụ nữ, cũng có rất nhiều con cái, nhưng ông ta chẳng quan tâm đến một ai cả. Cha được ông ta nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc đó cha đã hiểu chuyện, nhiều năm qua, cha là người duy nhất nỗ lực làm việc cho ông ta, những đứa con của ông ta có ý định đối kháng với cha đều bị cha từng bước từng bước giải quyết hết, người thu mua được thì thu mua, người phải diệt trừ thì diệt trừ. Trên thực tế, lão già đó biết hết mấy chuyện này, nhưng ông ta lựa chọn nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần cha không làm quá mức, ông ta sẽ không can thiệp vào công việc của cha, bởi vì ông ta đã từng nói, thế giới này là như vậy, hơn thì thắng, kém thì thua, nếu muốn sinh tồn, dù có là người thân đi nữa, có đôi khi cũng không thể mềm lòng.”
“Sao có thể...” Lam Hâm Dao giật mình lấy tay che miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây