Vừa nói, Úc Tiểu Noãn vừa đưa ngón út ra trước mặt cô bé, nhìn cô bé. Cô cong cong khóe mắt cười nói: “Ngày đó sẽ không lâu nữa đâu, chị hứa với em, chị nhất định trở lại dẫn em rời đi, chị sẽ cho em trở lại sống cuộc sống của người bình thường, không bị đói bụng, không bị đánh, em không cần phải ở hang động nữa, em sẽ được học hành, lớn lên như nàng công chúa.”
Cô bé ngây ngốc nhìn cô rất lâu, rất lâu.
Sau đó, cô bé rụt rè giơ tay lên, dùng ngón út móc vào ngón tay của Úc Tiểu Noãn.
Khoảng khắc cô bé giơ tay lên, cánh tay dưới lớp quần áo cũ rách của cô lộ ra mã hiệu, Úc Tiểu Noãn nhìn thấy mà đau lòng.
Đứa trẻ còn nhỏ thế này, người trên đảo cũng có thể nhẫn tâm đối xử như vậy với con bé, khắc mã hiệu ở trên tay cô bé, vì muốn cô bé phải sống như một con chó đến chết sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây