Thương Dật Hàn thản nhiên nói: “Năm ngoái, lúc anh bị bệnh phát sốt, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, anh cảm giác có người đút thuốc cho anh uống, lúc tỉnh lại, anh nhìn thấy là Úc Chi Tình, anh cứ nghĩ cô ta là người đút thuốc cho anh, nhưng thực ra người đút thuốc cho anh là em đúng không?”
“Một năm trước, sao anh vẫn còn nhớ.”
“Chỉ cần là chuyện có liên quan đến em, mỗi giây mỗi phút anh đều nhớ, anh là người cần em nhất trên đời này, trái tim của anh đều là của em, em còn sợ anh sẽ quên mất em à?”
“Vậy có phải là mỗi lần em biến mất, anh đều có thể tìm được em không?”
“Với điều kiện tiên quyết là, em không được chạy quá xa, không được chạy đến nơi cả anh cũng không thể nhìn thấy. Không có em, anh sẽ chết, nếu em nhẫn tâm...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây