Nhưng người ôm cô lúc này đúng là Thương Dật Hàn, cô nhận ra mùi hương của anh, nhiệt độ cơ thể của anh, còn cả tần số nhịp tim của anh.
Thương Dật Hàn bị thương ở cánh tay, động tác bế cô lên ảnh hưởng đến vết thương, mồ hôi lại toát ra, cơn đau làm anh không thể nào bước tiếp được. Anh chỉ có thể cố nở nụ cười tái nhợt với người phụ nữ đang ở trong vòng tay mình, thều thào nói: “Anh đưa em trở về, nhưng anh không thể bế được em, chỉ có thể cõng em, em phải dùng sức rồi, nhớ ôm lấy cổ anh, không được buông tay, có thể không?”
Úc Tiểu Noãn rưng rưng nước mắt nhìn anh: “Nhưng dù cõng em, tay anh...”
Thương Dật Hàn vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, để không làm cô lo lắng, anh cố che giấu tất cả đau đớn mình đang phải gánh chịu: “Em không tin anh à?”
Bởi vì những lời này, Úc Tiểu Noãn leo lên lưng anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây