“Cô tỉnh nhanh vậy à?” Hạ Lăng Vi hút thuốc nhả khói, nhìn cô chậm rãi nói: “Vậy thì thật tốt, nếu không cô bất tỉnh nhân sự, ngược lại là thiếu đi mấy phần niềm vui thú.”
“Hạ Lăng Vi, cô bắt tôi tới đây có từng nghĩ tới sẽ có hậu quả gì không?” Úc Tiểu Noãn ngẩng đầu, nghênh đón chính diện ánh mắt của cô ta.
“Hậu quả?” cô ta như nghe thấy câu chuyện cười lớn, hung hăng bóp tắt thuốc lá, ném xuống mặt đất: “Tôi còn sợ sẽ có hậu quả gì sao? Con của tôi không còn, Dật Hàn cũng mất, tất cả là do cô!”
Trong mắt Hạ Lăng Vi hiện lên nước mắt: “Các người nói, đứa bé không phải của Dật Hàn, nhưng tôi không tin! Các người nhất định đang lừa tôi! Úc Tiểu Noãn, tôi đã nói rồi, tôi sẽ chứng minh với Dật Hàn cô là loại phụ nữ như thế nào!”
“Hạ Lăng Vi, cô ầm ĩ đủ chứ, cô làm vậy căn bản không phải yêu, mà là chiếm hữu!” nét mặt Úc Tiểu Noãn lạnh thấu xương: “Bất kể hôm nay cô làm gì, cũng sẽ không thay đổi được sự thật cô không còn đứa con nữa, đã như vậy, cô cần gì phải mắc thêm lỗi lầm nữa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây