Úc Tiểu Noãn ôm chặt lấy cô ta, không giấu nổi sự hoảng sợ và bất lực, cô rất sợ, sợ đến luống cuống tay chân: “Em tha thứ cho chị, em tha thứ cho chị, chờ chúng ta cùng nhau chạy khỏi đây, chúng ta sẽ trở về nhà cũ Úc gia, có được không? Cha còn đanng ở nhà chờ chúng ta đấy, chị mua bánh kem dâu tây cho em, chị còn nợ em rất nhiều bánh kem dâu tây...”
“Tiểu Noãn, em đừng khóc...”
Úc Chi Tình mỉm cười nhìn cô, khó nhọc nâng tay lên, dùng đầu ngón tay vuốt ve má của cô, lại từ má chuyển lên mắt của cô, dịu dàng lau nước mắt vương trên khóe mắt của cô: “Từ nhỏ em đã đẹp nhất là khi cười... đừng khóc vì chị, chị không đáng giá... ngày nào mã hiệu trên người chị còn chưa bị xóa bỏ, ngày đó chị còn phải sống trong hành hạ tra tấn, chị biết tõ, chị đã không thể rời khỏi hòn đảo này được nữa. Em nói đúng, con chị sinh ra cũng không có hạnh phúc, nếu một ngày nào đó biết mẹ của mình là người giống như chị, chị nhất định cũng sẽ rất thất vọng, hận không thể chưa từng tới thế giới này... thế này cũng tốt, chị được giải thoát, con của chị… cũng được giải thoát... chị thật sự không khó chịu đâu, thật đấy... em đã sớm biết chị là người chị xấu xa rồi, sớm nghi ngờ chị làm chuyện xấu với em...”
“Không, lúc đầu em không biết.” Úc Tiểu Noãn đè tay của cô ta lại, khóc lóc lắc đầu: “Nếu chị không lừa em đến nhà kính sắp xếp mấy người đàn ông đối phó với em, em thật sự sẽ không bao giờ nghi ngờ chị...”
“Phải không, chị rất quá đáng đúng không, vì ghen tị, chị muốn hủy hoại em, nhưng thực ra, những lời chị nói với em đêm hôm đó… cũng không hoàn toàn là thật...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây