Đồ ngốc, tại sao phải làm chuyện này, cô sớm đã không cần tự do, cô từ bỏ đối kháng với vận mệnh rồi, nếu như đối kháng thì có thể làm gì được, ngoại trừ một lần làm mình toàn thân đầy thương tích, chính là không ngừng nhìn người mình quan tâm nhất bên cạnh rời xa mình...
Cô từ bỏ, không phải cô muốn tự do, cô thuận theo vận mệnh, cái gì cô cũng nghe Lam Chính, cô cũng không khát vọng tình yêu, cho nên Ngôn Thố, trở về!, trở về, có được hay không?
Giờ này khắc này, Lam Hâm Dao ngoại trừ đau nhức, lại cũng không cảm giác được bất kỳ điều gì.
Hai mắt của cô đỏ bừng, chỉ cảm giác mình sống thật đáng buồn, đời người thê thảm đến cùng có đáng giá gì quyến luyến, trên đầu lưỡi vị ngọt còn chưa tiêu tán, người cho cô kẹo ăn cũng đã biến thành một thi thể cháy đen, cô còn chưa nói cảm ơn với anh ta, giống như khi còn bé vậy, cô kéo tay Ngôn Thố, nói với anh ta, Ngôn Thố, anh tốt nhất.
Những chuyện quá khứ, cô vẫn còn nhớ như in, nhưng, vì sao không được trở về, tại sao phải biến thành như bây giờ đâu, bởi vì sinh ra ở Lam gia là vận mạng của bọn họ sao? Bởi vì người Lam gia không cần tình cảm... Cho nên bọn họ làm mọi thứ đều là sai sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây