Nước mắt của Úc Tiểu Noãn thấm ướt vào trên vạt áo của Úc Đổng Hoa, Úc Đổng Hoa nhắm mắt lại, dùng bàn tay quấn chặt băng gạc vuốt ve mái tóc của Úc Tiểu Noãn: “Đừng khóc, con cũng phải dũng cảm lên, Tiểu Noãn... Trước kia, là cha sai, sau này… cha sẽ cố gắng hết sức mình để bảo vệ con...”
Úc Tiểu Noãn gật đầu, nước mắt rơi như mưa, thấm ướt vạt áo của ông ta, lưu lại một vệt nước lớn.
Gió nhẹ ngừng thổi.
Ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ.
Bên ngoài sân thượng, Thẩm Kiều vẫn lẳng lặng chờ Úc Đổng Hoa và Úc Tiểu Noãn đi ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây