Cô mở mắt ra, không biết thần chí đã hồi phục chưa, chỉ là nhìn thấy cô tỉnh lại, Thẩm Kiều chợt cảm thấy trái tim mình lập tức bình tĩnh lại.
Giống như vừa được tiêm một mũi thuốc an thần, lý trí của anh ta lập tức trở lại, ngoài cơn đau ở lưng ra, suy nghĩ của anh ta đã trở nên tỉnh táo, đôi mắt vừa mất đi tiêu cự cũng từ từ hội tụ lại.
Cơn đau đầu dần thuyên giảm, hô hấp cũng từ từ trở lại bình thường.
Cuối cùng anh ta cũng tỉnh táo lại.
Cảm nhận được sự thay đổi của anh ta, ALEX cũng yên tâm hơn nhiều, anh ta lập tức đứng dậy đi rót nước. Thẩm Kiều thì lảo đảo đứng lên, anh ta kéo lê cơ thể suy yếu của mình đi tới ngồi xuống bên mép giường. Úc Tiểu Noãn mở mắt ra, nhìn thấy anh ta, cũng không biết đang suy nghĩ gì, nhưng Thẩm Kiều mừng rỡ như điên, có niềm vui như mất mà tìm lại được lan tràn trong lòng anh ta. Anh ta vuốt ve khuôn mặt của cô, vừa khóc vừa cười, trên khuôn mặt dịu dàng xuất hiện biểu cảm mất khống chế rất ít thấy, anh ta nhìn Úc Tiểu Noãn, khàn khàn giọng nói: “Tiểu Noãn... em tỉnh rồi... tốt quá, em tỉnh rồi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây