Thẩm Kiều nhìn anh ta, ánh mắt trở nên u tối, trên khuôn mặt dịu dàng chợt lộ vẻ khổ sở và giễu cợt.
“Anh hứa với cô ấy là sẽ không nói, anh và cô ấy có bí mật… bí mật mà ngay cả tôi cũng không biết...”
Thẩm Kiều chán nản lui về phía sau hai bước, dưới ánh đèn sáng ngời, chiếc áo khoác màu xám tro kia như được vầng sáng dịu dàng bao phủ: “Anh nói tôi là người hẹp hòi, không cho phép các anh tiếp xúc với nhau, nhưng anh xem xem, quan hệ giữa các anh tốt đến mức đó. Anh đừng tưởng là tôi không biết, sau khi Na Na hứa sẽ không gặp anh nữa, các anh vẫn lén lút gặp mặt sau lưng tôi rất nhiều lần, tôi không phải là thằng ngốc, tôi biết ngay từ nhỏ cô ấy đã thích dính lấy anh. Vì yêu cô ấy, tôi lựa chọn mở một con mắt, nhắm một con mắt. Lam Chính nói, ông ta phát hiện ra Na Na ở đầu một con phố ở Anh quốc, chắc lúc đó cô ấy đang ở bên cạnh anh đi? Ngoài anh ra, cô ấy không có người bạn nào ở Anh quốc cả, huống chi trước khi chúng tôi kết hôn, cô ấy cứ luôn miệng ca thán mình khó chịu, chắc sẽ không chạy đi du lịch một mình đâu.”
“Thẩm Kiều, anh có biết mình đang nói gì không?”
ALEX khó có thể tin nổi nhìn chằm chằm vào anh ta, mắt bắt đầu nổi lên những tơ máu đáng sợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây