Ông ấy muốn để Úc Tiểu Noãn ở bên mình, bởi vì đây là lần duy nhất ông ấy cảm thấy vui vẻ trong nhiều năm qua.
Niềm vui chỉ thuộc về riêng ông ấy... phát ra từ tận đáy lòng... cuối cùng, ông ấy không phải cất giấu bí mật của mình nữa...
Úc Tiểu Noãn thấy hơi thở của ông ấy càng ngày càng mong manh, cô đỏ ửng hai mắt, nghĩ đến cảnh tượng bọn họ cùng dùng bữa lúc buổi chiều ta, cô nghẹn ngào khóc, mà trên mặt lại treo ý cười, “Có thể, tất nhiên là có thể, ông không biết trên đời này có rất nhiều chuyện đều đã được sắp xếp từ trước rồi sao, số phận đã sắp xếp cho ông gặp ánh trăng sáng, sẽ được người đó cứu, sẽ yêu người đó, muốn tránh cũng không thể tránh khỏi, bởi vì các ông nên gặp nhau, sớm muộn gì cũng sẽ gặp nhau.”
“Tiểu Noãn...”
“Tôi ở đây, tôi ở đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây