Thương Dật Hàn ôm vai cô: “Anh biết.”
“Anh sau này, không nên nói hai chữ tha thứ nữa.”
Ở trong ngực anh, Úc Tiểu Noãn thấp giọng mở miệng, nói: “Anh nói càng nhiều, em càng bất an, chuyện đã qua thì cho qua, không hoàn toàn là anh sai, chớ ôm tổn thương với trách nhiệm trên người mình, bây giờ anh nói yêu em, em sẽ không rời đi, người khác nói em không xứng với anh em cũng không quan tâm, nếu như em chết, không chừng linh hồn cũng phải dây dưa anh, anh phải tỉnh ngộ cho tốt.”
Thương Dật Hàn nhắm mắt, ôm chặt cô: “Em nghĩ xong?”
“Dĩ nhiên.” Thanh âm Úc Tiểu Noãn rất nhẹ, nhưng lại ung dung kiên định: “Điều kiện tiên quyết là, không cho phép anh rời em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây