“Anh ngủ được?” Ngôn Thố châm chọc, xoay người nhìn bóng lưng anh ta: “Cô ấy là bởi vì anh mới biến thành như vậy, anh nói đi là đi, không ở cùng cô ấy sao?”
“Có anh ở cùng cô ấy là đủ rồi.” Thẩm Kiều nói: “Tiểu thư tôi xem qua, cũng yên tâm, tôi thật sự rất mệt mỏi, sẽ ngủ được thôi.”
“Anh thật sự thay đổi.”
“Tôi vẫn là tôi.”
“Anh là Thẩm Kiều.” Ngôn Thố khẽ nâng khóe miệng lên, nhàn nhạt khổ sở than thở: “Tiểu Bạch sẽ không như vậy, tiểu Bạch không sợ chết, dù cho tiên sinh đáng sợ thế nào đi nữa, anh ta cũng sẽ không bỏ lại tiểu thư, nhưng anh lại nói, tham sống sợ chết thì như thế nào? Anh thật sự, sợ hãi tiên sinh như vậy sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây